Đọc lại cuốn Mặt Trận Ở Sài Gòn của Ngô Thế Vinh trong một ấn bản song ngữ năm 2020, 45 năm sau khi Miền Nam sụp đổ, cảm xúc trào lên tràn trề. Người viết những hàng này muốn nói rất nhiều, nhưng sau khi cân nhắc, tự thấy mình không đủ ngôn từ; đành xin mượn ít câu thơ của một niên trưởng, nhà thơ Vô Ngã Phạm Khắc Hàm, để trình bày chút cảm xúc của mình:
Người thích câu rùa, đọc Lạc thư 
  Vớt con cá nhỏ, thấy chân như 
  Ta nâng trang sách, ngàn thu đọng 
  Trời đất rưng rưng giữa mịt mù...
             Ta tụng ngàn năm 
                                                   Quán Thế Âm 
               Chúng sinh ta khóc 
                                                   nỗi mê lầm 
               Ngàn năm quỳnh nở 
                                                   trong đêm  vắng 
               Rung động ba ngàn  
                                                   cõi viễn thâm.
Từ đấy ngàn  năm 
                                                vách lắng tai 
  Lời kinh vi  diệu 
                                               thấu linh đài  
  Tình thương 
                        từng giọt 
                                          rơi trên đá ... 
Từ Mai Trần Huy Bích
  California, 26.10.2020
 
