Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2022

Bài thơ tiền tuyến tuần lễ đầu tháng 6, 2022 từ Ukraine

Lời giới thiệu: Đây là bài thơ thứ 4 gửi từ tiền tuyến tại mặt trận phía đông Ukraine nơi đangcó pháo kích dữ dội của quân Nga,gây đổ nát tan tành và gieo chết chóc. Pavlo Vyshebaba đang cầm súng bảo vệ tự do và đất nước Ukraine ngay gần nơi anh sinh ra. Dù hàng ngày cận kề với cái chết tâm hồn của người thi sĩ kiêm chiến sĩ này đầy nhân ái và cao thượng (như đãđược thấy trong 3 bài thơ của PV trước đây, thơ gửi cho vợ,cho con,cho bạn- vừa chết trận).  Nay đọc bài thơ này và hình dung tác giả bị sức ép của bom hất mạnh ngã xuống, gương mặt áp sát mặt đất,chàng thấy rõ đàn kiến đang bò và ngước đầu nhìn về phía xa thì thấy con cò bay trên thác nước để tránh bom lân tinh và cho đang nằm sau bức tường nát vụn chàng thấy rõ đời sống sinh vật vẫn tưng bừng ở giữa mùa hè, trong khi đó chàng thi sĩ /chiến sĩ thì đang ngụp lặn trong máu lửa của chiến tranh chết chóc.

Pavlo Vyshebaba














có những hình ảnh chiến tranh ta làm ngơ chúng từ đâu tới

tựa như một haiku mà chủ đề tạo sự ngạc nhiên
những hoa trắng của cây anh đào non trẻ
đang chùng xuống trên chiếc súng bắn liên thanh

những vụ bùng nổ bất thần tựa dàn nhạc tiếp đón
ném đẩy mặt anh xuống chạm sát đất bùn
giữa những con kiến chìm ngập yêu thương

con cò bay lượn trên những dòng thác đổ
để thoát xa khỏi những trái bom lân tinh

tất cả bị chia cách và chẳng có gì tụ tập 
nhưng bất chợt trong phút chốc lại hợp nhau

và thật sáng rõ,xuyên qua những mảnh vụn của bức tường

ở đây là đời sống- chìm đắm trong mùa hạ
ở đây một con người- chìm đắm trong chiến tranh

thơ của PV - đầu tháng sáu 2022

chuyển dịch: Đặng -Vũ Vương