BÙI KHIẾT
tặng ngô thế vinh
NGỰA TRANH NGHIÊU ĐỀ |
Ngựa già với cỗ xe khá nặng
Leo đồi cao dốc tới Đỉnh Trời
Mùa đông gió cấu vào da thịt
Cỏ bên đường vàng khô. Khó hồi sinh
Sông phía trước sóng mềm trầm lặng
Nằm phơi mình nghĩ tới phù sa
Cơn bão tuyết ngày qua in từng dấu lệ ướt đẫm
Ngựa già thở hơi khói mù sương
Từng dấu chân hằn trên tuyết trắng
Trời đất quá mênh mông
Ngựa cúi đầu bâng khuâng
Nhìn quãng đường dài đã qua
Nghĩ tới cái gì sẽ tới
Ngựa già thở hơi khói mù sương
Từng dấu chân hằn trên tuyết trắng
Trời đất quá mênh mông
Ngựa cúi đầu bâng khuâng
Nhìn quãng đường dài đã qua
Nghĩ tới cái gì sẽ tới
Dòng sông chở nước có về
Thăm cỏ cây vui mừng hoa trái
Mùi thơm kiêu hãnh trên bờm cổ xác xơLẫn vị chua mồ hôi đổ xuống
Ánh sáng long lanh khoé mắt
Chứa chất ưu tư thuở hồng hoang
Trói buộc, giờ đây, thắt chặt
Đỉnh đời vòng dây hiện đại
Lương tâm từng khối kết tinh
Lý tưởng thăng hoa theo vó ngựa gập ghềnh vách đá
Lời tra hỏi vang vang. Câu trả lời ngẫm nghĩ
Ngựa già cắm cúi. Đường ngút xa. Hồn câm nín
Đỉnh đời đầy gió. Vũ trụ bao la
Chợt ! Thánh thót loài chim quý hót vào thời gian
Đánh động không gian mở mắt
Rồi ! Dĩ vãng chìm sâu. Đáy huyệt cuộc đời thăm thẳm
BÙI KHIẾT
Sài Gòn 30.04.1975
California 30.04.2021